Tôi đã quên rồi những khổ đau
Vơi đi cay đắng mối duyên đầu
Trần gian có kẻ mong chờ ảo
Hạt bụi còn người mộng ước nhau
Trót đã đeo mang niềm hận tủi
Cũng đành ôm ấp khối thương sầu
Lâu dần mờ nhạt và phai hẳn
Xóa hết tình xưa đã khắc sâu.
Thu Hoài
Bài họa:
SÓNG LÒNG
Chạnh dòng ký ức dậy niềm đau
Khắc khoải tâm tư giấc mộng đầu
Dĩ vãng con tim còn thổn thức
Đương thời luống ái vẫn vương nhau
Men yêu đắm đuối lòng nhung nhớ
Tình lỡ đeo mang dạ chuốc sầu
Hẹn ước chỉ là trong quá khứ
Hương xưa sóng gió đã vùi sâu.
Liêu Đình Tự
Bài họa:
TÂN SINH
Tình xưa nghĩa cũ quặng niềm đau
Gọi nắng ban mai sửa mái đầu
Mắt biếc hoen lòng bao cách trở
Tâm thanh vững chí vẫn tìm nhau
Còn chăng dáng liễu khơi thềm nhớ,
Để tiếng chim uyên kể mộng sầu
Vọng cảnh mơ hồ đâu thực ảo
Mầm xanh đã xóa vết hằn sâu.
Tình xưa nghĩa cũ quặng niềm đau
Gọi nắng ban mai sửa mái đầu
Mắt biếc hoen lòng bao cách trở
Tâm thanh vững chí vẫn tìm nhau
Còn chăng dáng liễu khơi thềm nhớ,
Để tiếng chim uyên kể mộng sầu
Vọng cảnh mơ hồ đâu thực ảo
Mầm xanh đã xóa vết hằn sâu.
GTV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét