Tình xưa vương vấn chuyện tơ lòng
Cay đắng mỏi mòn... chịu bão giông
Nước chảy lững lờ lòng khắc khoải
Mây trôi bàng bạc dạ sầu trông
Lá rơi lả tả người cô quạnh
Gió thổi thét gào kẻ nhớ mong
Man mác mùa thu chờ lối mộng
Tình xưa vương vấn chuyện tơ lòng.
Thu Hoài
(trích trong chùm thơ mời họa)
Họa:
Nghiêng bóng trăng thề cảnh tố giông
Mộng ái mỏi mòn da diết nhớ
Tim yêu tê tái thẩn thờ trông
Ngày qua mấy lượt lòng xao xuyến
Thu đến bao mùa dạ đợi mong
Thao thức canh chầy ôm kỷ niệm
Niềm xưa day dứt vết thương lòng.
Liêu Đình Tự
VẾT THƯƠNG LÒNG
Niềm xưa day dứt vết thương lòngNghiêng bóng trăng thề cảnh tố giông
Mộng ái mỏi mòn da diết nhớ
Tim yêu tê tái thẩn thờ trông
Ngày qua mấy lượt lòng xao xuyến
Thu đến bao mùa dạ đợi mong
Thao thức canh chầy ôm kỷ niệm
Niềm xưa day dứt vết thương lòng.
Liêu Đình Tự

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét