Sóng
sánh giọt say đã khước mèn
Mơ màng tuổi ngọc gọi thầm tên
Bể dâu con tạo thành xa cách
Ấm lạnh tình đời hóa chẳng quen
Nhớ thuở xuân xưa hương sắc quyện
Chạnh dòng ký ức sóng lòng chen
Đêm khuya sương xuống phòng thu lạnh
Bỗng chợt nhà ai một tiếng kèn. Đình Tự
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét