Bến bờ lãng đãng ánh mây trôi
Biên biếc ngàn lau tiếp cuối trời
Ai có thấu chăng tình lữ thứ
Hay là lơ đãng mặc đơn côi
Dòng sông mãi miết sao hờ hững
Non thắm xôn xao tiếng nói cười
Anh hỡi nơi nào xin nhắn nhủ
Để tôi hội ngộ khỏi sầu rơi.
Kim
Tuyên
Họa:
KHÚC TÂM TÌNH
Đủng đỉnh ngôi đời lẻ bóng trôi
Túc ty màu lụa nắng bên trời
Men cạn đi về tỏ khúc côi
Xa vắng đêm dài cơi gối chiếc
Hoang sơ ngày ngắn quạnh môi cười
Nhạn nam khắc khoải hoài quyên bắc
Há để tuôn sầu chếch cánh rơi.
Lê Minh Bằng
Họa:
DUYÊN KỲ NGỘ
Lữ thứ chao tình thả nổi trôi
Sầu riêng liễu khách tỏ bên trời
Ước đây một phút trao đầm ấm
Gặp đó đôi đường giải cút côi
Ong bướm mân mê vờn nhụy thắm
Gió trăng ấp ủ chụm môi cười
Tuy Hòa đất Phú duyên tao ngộ
Cùng sưởi tơ lòng giọt nắng rơi.
Nguyên Kim (Phú Yên)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét